Cám ơn Chị...

“Trước mắt Ta ngươi thật quý giá, vốn được Ta trân trọng và yêu thương” (Is 43, 4a). Thiên Chúa đã nói với dân Ngài như thế đó. Thiên...


Trước mắt Ta ngươi thật quý giá, vốn được Ta trân trọng và yêu thương” (Is 43, 4a). Thiên Chúa đã nói với dân Ngài như thế đó. Thiên Chúa đã thổ lộ tình yêu thương và sự trân trọng dành cho Ít-ra-en, dân riêng Ngài chọn. Thiên Chúa không chỉ nói với dân Ít-ra-en hay với những con người hàng ngàn năm về trước mà thôi nhưng hôm nay đây, mỗi ngày Thiên Chúa cũng đang nói với chính mỗi người chúng ta: “Trước mắt Ta, con thật quý giá vốn được Ta trân trọng và yêu thương”. Bạn và tôi, chúng ta thật cao quý biết bao và Thiên Chúa yêu thương chúng ta nhường nào.

Là những con người được Thiên Chúa yêu thương tác tạo, chúng ta được mời gọi hãy luôn trân trọng và yêu thương nhau như chính Thiên Chúa vẫn luôn trân trọng và yêu thương chúng ta dẫu cho ta thật muôn vàn bất xứng. Có những lúc ta không thể làm gì cho nhau nhưng đừng quên cho nhau một lời yêu thương. Hãy nói cho nhau biết rằng: chúng ta thật cao quý, thật đáng trân trọng và yêu thương. Không thiếu những câu nói vụng về làm tổn thương bao tâm hồn. Không ít những lời nói cay độc bóp nghẹt bao cuộc đời, “giết chết” cả con người. Nhưng rồi cũng có rất nhiều những cuộc đời đã được đỡ nâng, không ít những con người đã đổi thay chỉ bởi một lời nói, một lời yêu thương. Dường như Thiên Chúa đã dạy cho ta một thứ nghệ thuật mà bấy lâu con người vẫn luôn khát khao tìm kiếm, đó là nghệ thuật chinh phục lòng người. Như Thiên Chúa đã luôn kiên nhẫn và mãi tín trung trong tình yêu dành cho mỗi người chúng ta. Hãy nên giống Thiên Chúa chúng ta là Đấng Thánh và hãy nên thánh bằng con đường tình yêu. Hãy luôn tin vào điều tốt đẹp được thể hiện ra hay còn ẩn giấu thật sâu nơi mỗi con người. Hãy nói, hãy cho những người ta gặp gỡ biết rằng họ thật quý giá biết bao, thật đáng trân trọng và yêu thương dường nào cho dù họ có là ai, có như thế nào đi chăng nữa.

Có bao giờ bạn nghĩ rằng một ai đó đang thay đổi hay đang trở nên tốt hơn chỉ nhờ một lời nói của bạn? Tại sao lại không? Suy tư về cuộc đời, ngẫm nghĩ đến những con người đã đi ngang qua cuộc đời mình, tôi chợt nhận ra: cuộc sống mỗi ngày, những con người tôi gặp gỡ, tất cả đều là những thông điệp yêu thương mà chính Thiên Chúa đã ưu ái tặng ban, chỉ có điều không phải lúc nào chúng ta cũng nhận ra. Có lẽ, một ai đó đang muốn tốt hơn vì bạn mà bạn chưa biết; nhưng chắc hẳn bạn hoàn toàn biết rõ một ai hay một điều gì đó khiến cho bạn muốn thay đổi và làm cho bạn nên tốt hơn. Và chính tôi ít nhiều đã kinh nghiệm được điều ấy…Thuở ấu thơ, niềm vui, sự kỳ vọng của ông bà, cha mẹ đã từng là động lực để tôi nỗ lực học thật giỏi, sống thật ngoan. Khi lớn lên muốn làm đẹp lòng, gây ấn tượng với một người tôi quý mến cũng là nguồn khích lệ cho tôi làm biết bao nhiêu điều ý nghĩa;….Và lúc này đây với tuổi đời đủ lớn, đầy chín chắn và trưởng thành, tôi vẫn thấy cần lắm những con người ở bên cạnh tôi để cho tôi sức mạnh, sự đỡ nâng, giúp tôi thêm can đảm, vững niềm tin và đầy nghị lực để sống tốt hơn, sống ý nghĩa hơn mỗi ngày.

Chính tôi đã bị chinh phục… chỉ bởi những từ “các em là niềm vui của các chị… các em cũng là tương lai của các chị…” trong một bức thư dài thật dài của người Chị đáng kính. Không phải chị nói với riêng tôi, nhưng đọc bức thư xong, tôi như cảm thấu nỗi lòng người chị với cả niềm tự hào cả lòng kiêu hãnh cùng bao thao thức trở trăn. Và điều này đã thực sự đọng lại trong tôi làm cho tôi phải nghĩ suy nhiều điều. Với tôi, đó quả là những lời yêu thương, những lời cho tôi sức mạnh, sự đỡ nâng, giúp tôi thêm can đảm, thêm niềm tin và đầy nghị lực để sống tốt hơn sống ý nghĩa hơn mỗi ngày.

Cám ơn chị đã nói với em điều đó... Cám ơn chị đã cho em biết rằng: em thật quý giá trong Hội Dòng, được Hội Dòng, được các chị trân trọng và yêu thương. Cám ơn chị đã nâng em lên…cho em được trở nên là niềm vui, là hy vọng của các chị và chính là tương lai của Hội Dòng. Một điều mà bấy lâu em chưa dám nghĩ đến. Ngày em đến Hội Dòng đã có. Có trong bao công lao vất vả nhọc nhằn với cả mồ hôi nước mắt các chị tháng ngày dài dựng xây. Và hôm nay đây, em được lãnh nhận được kế thừa “gia tài” quý chị để lại. Lần giở từng trang sử Dòng trong em không khỏi những bồi hồi xúc động cùng bao cảm xúc trào dâng.

Đó là niềm cảm tạ tri ân, là sự cảm phục trân trọng, là lòng tự hào kiêu hãnh…nhưng đồng thời cũng một ý nghĩ thoạt qua: tôi ở đâu suốt dọc dài một trăm năm lịch sử Hội Dòng? Và tôi không thấy mình ở đâu cả, không bóng, không hình, không một dấu vết. Nhưng chỉ bởi những từ này “các em là niềm vui của các chị…các em cũng là tương lai của các chị…” Trong tôi như bừng sáng, tôi thấy mình đang ở nơi đây trong giây phút hiện tại của Hội Dòng để nhìn về hướng đến tương lai của Hội Dòng trong một trăm năm sẽ đến. Lịch sử không chỉ là quá khứ nhưng đúng hơn đó chính là sự chuyển động của thời gian. Hiện tại rồi sẽ thành quá khứ và tương lai lại trở nên hiện tại và cứ thế làm nên lịch sử. Một trăm năm của Hội Dòng đang đến rồi sẽ qua đi để bước vào một trăm năm tiếp. Và ai sẽ là bóng, là hình, là những con người làm nên lịch sử của Hội Dòng nếu không phải chúng ta, những người trẻ, những con người hôm nay đang được thừa hưởng để ngay từ hôm nay chắp bút viết tiếp những trang sử của Hội Dòng cho những trăm năm nữa sẽ đến.

“Các em là niềm vui của các chị…các em cũng là tương lai của các chị…” hay nói cách khác là những người trẻ, chúng ta thật quý giá được Hội Dòng trân trọng và yêu thương. Chúng ta là niềm vui, là hy vọng và là tương lai của Hội Dòng. Chúng ta phải làm gì đây để mình luôn quý giá, thật xứng đáng là niềm vui và là tương lai của Hội Dòng? Phải chăng đó chính là sự nỗ lực trong việc đào luyện bản thân, là sự dấn thân trọn vẹn trong linh đạo, đặc sủng, sứ mạng của Hội Dòng. Là sống ơn gọi Con Đức Mẹ Vô Nhiễm cách vui tươi và tràn đầy hạnh phúc để thực sự trở nên dấu chỉ rạng rỡ cho thế giới hôm nay. Người Con Đức Mẹ Vô Nhiễm sống thánh và nên thánh bằng con đường tình yêu, vì trước mặt Thiên Chúa mỗi một con người đều vô cùng quý giá vốn được Ngài trân trọng yêu thương. Người Con Đức Mẹ Vô Nhiễm sẽ sống trọn đặc sủng yêu mến để nên thánh bằng con đường tình yêu.

Maria Ngọc Trinh (Kinh viện), FMI