Giữ lửa tình yêu trong đời sống dâng hiến

Dẫu cho hành trình này có những lúc khó khăn, tôi vẫn tin rằng mỗi thử thách là một bài học quý giá, giúp tôi trưởng thành trong đức tin.


Khi nghĩ về hành trình dâng hiến, tôi không thể không hình dung cuộc đời mình như một quả bóng đầy màu sắc, lung linh ánh sáng của tình yêu và ân sủng. Quả bóng ấy được thổi căng bởi những ước mơ cao đẹp và khát vọng phục vụ, nhưng cũng có lúc xì hơi bởi những khó khăn, thử thách và áp lực của cuộc sống.

Mỗi lần các chị hỏi: “Bong bóng của em đã xì chưa?” tôi nhận ra rằng đó không đơn thuần là một câu hỏi, mà còn là một lời nhắc nhở sâu sắc về việc gìn giữ tình yêu với Chúa trong từng khoảnh khắc. Hành trình dâng hiến không chỉ là chuỗi ngày tràn đầy những giây phút thiêng liêng mà còn đòi hỏi đối diện với nỗi sợ hãi, nghi ngờ và đôi khi là cả khủng hoảng đức tin. Trong bối cảnh ấy, tôi tìm thấy sức mạnh từ chính những trải nghiệm của mình và từ sự hỗ trợ vô giá của cộng đoàn.

Khi tôi tuyên khấn trọn đời, trái tim tôi tràn đầy niềm vui và hy vọng. Tôi như một đứa trẻ với những giấc mơ lớn lao về sứ mạng yêu thương và phục vụ. Quả bóng tình yêu của tôi căng tràn sức sống, nhưng con đường dâng hiến không phải lúc nào cũng trải hoa hồng. Có những ngày, tôi cảm thấy như mình lạc lối giữa những trách nhiệm, những chỉ trích và nỗi nghi ngờ không dứt. Có lúc, tôi tự hỏi liệu mình có đủ sức mạnh để tiếp tục hành trình này hay không. Quả bóng tình yêu ấy như xẹp đi, mang theo cả những giấc mơ từng cháy bỏng.

Tuy nhiên, chính trong những lúc tăm tối nhất, tôi tìm được sức mạnh để đứng dậy. Những buổi cầu nguyện trong không gian tĩnh lặng của Hội dòng trở thành nguồn an ủi lớn lao. Tôi cảm nhận được ánh sáng từ những lời dạy đầy yêu thương của Chúa. Trong những giây phút ấy, tôi khóc, không phải vì yếu đuối mà để giải phóng những nỗi niềm đè nặng trong lòng. Những giọt nước mắt trở thành lời cầu nguyện thầm lặng, đưa tôi gần hơn với Chúa. Tôi nhận ra rằng, trong những khoảnh khắc yếu đuối nhất, Ngài luôn hiện diện, chạm đến tâm hồn tôi bằng tình yêu dịu dàng và vô biên.

Câu hỏi từ các chị, “Bong bóng của em đã xì chưa?”, vang lên như một tiếng chuông nhắc nhở. Mỗi lần nghe câu hỏi ấy, tôi lại nhìn lại chính mình, tìm cách chăm sóc và làm mới quả bóng của mình, để nó tiếp tục căng đầy sức sống. Tôi không đi một mình trên hành trình này. Những người chị em trong cộng đoàn là những bạn đồng hành quý giá, luôn sẻ chia mọi buồn vui. Họ là ánh sáng soi đường, giúp tôi vượt qua những thử thách tưởng chừng không thể.

Sự hỗ trợ của cộng đoàn, cùng với những giây phút lặng lẽ trước Chúa, là nguồn sức mạnh giúp tôi giữ cho quả bóng tình yêu của mình không ngừng bay cao. Tôi học cách mở lòng, để tình yêu và ân sủng của Chúa lấp đầy những khoảng trống trong tâm hồn mình.

Giữ cho quả bóng tình yêu luôn căng đầy là một nhiệm vụ không ngừng, đòi hỏi sự lắng nghe, cầu nguyện và hành động. Tôi hiểu rằng đời sống dâng hiến không chỉ là từ bỏ mà còn là đón nhận – đón nhận tình yêu từ Chúa, từ cộng đoàn và từ chính bản thân mình.

Dẫu cho hành trình này có những lúc khó khăn, tôi vẫn tin rằng mỗi thử thách là một bài học quý giá, giúp tôi trưởng thành trong đức tin. Với tình yêu của Chúa làm nguồn động lực, tôi cam kết sống dâng hiến trọn vẹn, để tình yêu ấy không chỉ nuôi dưỡng chính mình mà còn lan tỏa đến những người xung quanh.

“Lạy Chúa, xin tiếp tục thổi vào quả bóng của con ngọn lửa yêu mến, để con luôn sống trọn vẹn với sứ mạng yêu thương và phục vụ.”

Nt. M. Anna Như Huệ, FMI