Tâm thư gởi quý Dì
Người viết thật sự rất cảm kích tâm phục đời sống tận hiến của quý Dì. Tận tụy hy sinh, từ giã tình cảm gia đình, riêng tư, xa rời bản quán quê hương để dấn thân phục vụ...
Người viết thật sự rất cảm kích tâm phục đời sống tận hiến của quý Dì. Tận tụy hy sinh, từ giã tình cảm gia đình, riêng tư, xa rời bản quán quê hương để dấn thân phục vụ...
Đi trong hầm mộ lạnh lùng, hoang vắng, lối ngõ ngoằn ngoèo, tôi cảm nghiệm lòng tin và sự can đảm của các bậc tiền nhân trong đức tin.
Đời dâng hiến Chúa ơi! Ôi! Tuyệt đẹp...
Cho đến bao giờ, Giêsu ơi! Con mới yêu được, như Người đã yêu...
Người luôn trung thành với những gặp gỡ trong giây phút hiện tại, sẽ không phải hãi sợ trong cuộc gặp gỡ tối hậu là cái chết.
Tuổi trẻ không phải là thời gian của cuộc đời, nó là một trạng thái của tâm trí...
Con xin ở lại trong Thầy, ngày ngày gặp gỡ đong đầy tình yêu...
Chín mươi năm suối ân tình chan chứa Nghĩa dạt dào sâu thẳm tựa trùng khơi