Lời kinh dành tặng em
Chào em! Cậu bé trên đường phố…
Chào em! Cậu bé trên đường phố…
Em ngồi đó giữa bầu trời lạnh lẽo
Ánh mắt này chất chứa bao sầu thương
Ôi! Phận người bao cảnh đời khốn đốn
Biết bao giờ mới vực sóng đời tư.
Thân em đây, chưa tròn hai mươi tuổi
Xa quê hương lao vào chốn thị thành
Những cạm bẫy làm tim em mê ngập
Để rồi đây, chẳng còn chốn tựa nương.
Đất Sài Thành chẳng cho em trú ngụ
Nằm trên cầu giữa thời tiết đổi thay
Áo quần em đầy mồ hôi bụi lấm
Sơn màu phai, nhạt nắng hao mòn.
Tôi nhìn em trong thân hình tiều tuỵ
Cánh tay gãy băng bó vết thương rơi
Mong người người đi qua thương nhìn tới
Cuộc đời em sống trôi dạt qua ngày.
Chẳng có gì ngoài chút bánh nhỏ nhẹ
Khẽ vào tai lời an ủi cho em
Ước mong em được người thương giúp đỡ
Sớm đoàn tụ tại quê nhà thân thương.
Trái tim tôi đầy thổn thức về em
Bao phận người sao đau thương quá đỗi
Hỏi tại sao? Ai có thể giải nghĩa
Ôi huyền nhiệm, hành trình của Tự Do.
Tôi tặng em những lời kinh Mẹ dạy
Sợi thân tình nối kết dây yêu thương
Mẹ nhìn em trong ánh mắt trìu mến
Con của Mẹ, Mẹ mong con vượt qua.
Chuỗi Mân Côi làm tim tôi rạo rực
Sự an bình, phó thác trong tin yêu
Nguyện trao phó cuộc đời em cho Mẹ
Cùng Mẹ hiền, tiến bước trong nguyện cầu.
Maria Lê Nguyệt (Hv Bêtania), FMI