Cha ơi !...

Ngồi lặng buồn, con tưởng nhớ về Cha Bao năm rồi, xa cách chẳng nhạt nhòa Từng hình bóng, con in trong tiềm thức Lại hiện về, như...


Ngồi lặng buồn, con tưởng nhớ về Cha Bao năm rồi, xa cách chẳng nhạt nhòa Từng hình bóng, con in trong tiềm thức Lại hiện về, như vây chặt con thơ.   Con dại khờ, người bảo ban chỉ lối Nâng bước chân, không quản ngại đường xa Chẳng ước muốn, tên Cha được ngợi ca Tình rộng lớn, ôi bao la là thế!   Vì con thơ, mắt thâm quầng lo lắng Bao vất vả, cay đắng lắm nhọc lao Mong sao con, yên lành qua sóng gió Chút tình Cha, sáng tựa ánh trăng rằm.   Cha ra đi, mắt lệ con ướt đẫm Cha chưa tròn, lo ấm được cho con Mãi mong sao, con nên người tài đức Phương trời xa, suối lệ lại tươi cười.   Con nguyện cầu, cho Cha nơi an nghỉ Được yên bình, hạnh phúc với Chúa yêu Con thơ mãi, khắc ghi ngàn câu dạy Sống thắm tình, chan chứa đến ngày sau.

                   Matta Nguyễn Liên (Tiền Tập Sinh), FMI