Di sản

Con muốn với, những vì sao hy vọng, Con khát mong, ngày nắng của tâm hồn. Mà chân cứ, vấn vương điều phiền muộn, Nên ánh cười, chưa nở...


Con muốn với, những vì sao hy vọng,

Con khát mong, ngày nắng của tâm hồn.

Mà chân cứ, vấn vương điều phiền muộn,

Nên ánh cười, chưa nở được trên môi.

 

Nhìn con nhỏ, sầu vương Cha nhẹ đến,

Giấc mơ nồng, Cha gõ nhịp yêu thương.

Truyền hơi ấm, niềm tin, gieo hy vọng,

Trong mắt cười, trong tiếng nói thân thương.

 

Cha bảo con, đời có lắm đoạn trường.

Lại thiếu vắng, những tấm lòng quảng đại.

Nếu con biết, sẻ chia không quản ngại.

Đời an bình, thiên đường chính nơi đây.

 

Còn có gì, buồn hơn nữa con ơi!

Vị thánh buồn, làm đời mang màu úa.

Đời tận hiến, đừng tiếc chi ngoài Chúa.

Đầy Chúa rồi, tâm hoan lạc không ngơi.

 

Con hãy cười, khi đời vắng tươi vui.

Hãy lạc quan, khi sầu vương khóe mắt.

Chính nụ cười, làm xua tan vướng mắc.

Gieo lòng người, hạt giống của tin yêu.

 

Con sẽ mang, tình Chúa đến trăm chiều.

Sẽ làm sống, gương lành Cha thưở ấy.

Cười an vui, cho dù đời nổi dậy.

Có Cha lành, Tổ Phụ mãi bên con.

M. Matta Nguyễn Hòa (Kinh viện), FMI