Cha! Người tông đồ thầm lặng
Viết về Cha người tông đồ thầm lặng Yêu ẩn dật luôn kể mình bằng không Hồn truyền giáo vượt biển cả mênh mông Sang đất Huế gieo...
Viết về Cha người tông đồ thầm lặng
Yêu ẩn dật luôn kể mình bằng không
Hồn truyền giáo vượt biển cả mênh mông
Sang đất Huế gieo mầm ơn cứu độ.
Cuộc đời Cha biết bao người mến mộ
Gương Cha hiền sống đức độ khiêm nhu
Đức khó nghèo, luôn nhiệm nhặt đời tu
Theo Giê-su Cha một đời trao hiến.
Bao gian nan Cha không hề lên tiếng
Biến cuộc đời thành lễ tế hy sinh
Con người Cha thật tài giỏi, thông minh
Nhưng âm thầm luôn khoan dung quảng đại.
Hội Dòng mới còn ngây ngô vụng dại
Như mẹ hiền Cha không ngại chung tay
Cha dựng xây, Cha kiên nhẫn vẽ bày
Đường nhân bản, đường thiêng liêng thật kỹ.
Dạy chị em sống một đời tu sĩ
Phải hy sinh vác thập giá mỗi ngày
Nên thánh trong bổn phận từng phút giây
Môi miệng luôn biết nói lời yêu mến.
Là con thơ chúng con phải chạy đến
Cùng với Mẹ sống nét đẹp trinh trong
Dâng lên mẹ tâm tình những ước mong
Biết xin vâng như nữ tỳ khiêm hạ.
Tấm lòng Cha thật rộng lớn bao la
Đã đi xa nhưng tình Cha còn lại
Hội Dòng con vẫn luôn còn nhắc mãi
Công ơn Cha quảng đại, Đấng Sinh Thành.
M. Catarina Tâm (Kinh viện), FMI