Cuộc gọi II: Ren của khăn bàn thờ
Bạn có hạnh phúc khi có một người bạn như tôi không?...
Annalisa đang dựa vào một trong những cây cột Nhà thờ và nửa đứng nửa ngồi trên gót giày. Hôm nay là Chúa nhật. Từ bàn thờ, linh mục cử hành thánh lễ. Annalisa, ẩn mình một lúc sau cặp kính đen, xem xét kỹ lưỡng ai biết ở đâu và ai biết ai. Cô ấy ở đó chỉ vì một ý thức trách nhiệm không giải thích được đã nhắc nhở cô ấy rằng Chúa nhật là ngày của Chúa.
Điện thoại đổ chuông:
- Alo? Tôi là Thiên Chúa.
- Con có phải ra ngoài hay con có thể nói chuyện trong Nhà thờ?
- Bạn chỉ cần phản hồi bằng suy nghĩ của mình để không ai để ý.
Kể từ khi bạn bước vào, bạn đã suy nghĩ “bận rộn”.
- Cái này, tốt!
Vì vậy, hãy cố gắng “suy nghĩ kỹ” và đề nghị người đó dọn bài giảng ngắn hơn một chút và không phải lúc nào cũng nói những điều giống nhau.
- Đó chỉ là cái cớ của những người ít có ước muốn dấn thân. Bạn bè của bạn ở đâu?
Đúng rồi: bạn bè của con ở đâu? Con đang định hỏi Ngài. Những người trong nhóm của Carlo và Romina đều đang trên giường, họ luôn thức khuya vào các tối thứ Bảy.
Cách đây một thời gian, trong một cuộc họp nhóm, người ta đã nói rằng việc chuẩn bị cho Thánh lễ là điều quan trọng. Trong số những cuốn sách trên kệ, bạn có một cuốn sách nhỏ: vào tối Thứ Bảy, bạn nên đọc các bài đọc, như thế…để chuẩn bị cho mình một chút?
- Thưa Ngài! Đây là những điều họ làm khi còn nhỏ, họ hứa trước khi chịu Bí tích Thêm sức!... Con đã đến dự Thánh lễ từ lâu rồi! Con cá là không khó đối với con và con sẽ hiểu tất cả.
- Bạn đã nghe đoạn Phúc âm chưa? Nó thật ý nghĩa. Lấy mảnh giấy ra và đọc lại:
Trong khi đó, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo của Người, vì bà tự nhủ: “Tôi mà sờ vào được áo Người thôi, là sẽ được cứu”. Tức khắc, máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc đó, Đức Giêsu cảm thấy có một năng lực tự nơi mình phát ra. Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi: “Ai đã sờ vào áo Tôi ?”. Các môn đệ thưa: “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy như thế mà Thầy còn hỏi: “Ai đã sờ vào Tôi ?”. Đức Giêsu ngó quanh để nhìn người phụ nữ làm điều đó. Bà này sợ phát run lên, vì biết cái gì đã xảy đến cho mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người. Người nói với bà ta: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh”
- Ít nhất thì người phụ nữ ấy cũng có thể chạm vào gấu áo choàng của Ngài và bà đã có được thứ mình đang tìm kiếm. Lạy Chúa, con muốn tìm Chúa nhưng con không biết tìm Chúa ở đâu, con không thấy và không nghe thấy Chúa. Đôi khi con cũng có những tia nhiệt huyết nhưng ít và ngày càng hiếm.
- Đã đến giờ hiệp lễ. Bạn không định rước Mình Tôi à?
Không, Chúa ơi, con không cảm được điều đó. Ngài vẫn còn ở rất xa. Chúng ta gọi điện cho nhau, nói chuyện với nhau nhưng quá ít. Con vẫn đang tìm gấu áo choàng của Ngài.
Có lẽ chỉ cần bạn tìm sợi ren trên khăn bàn thờ là đủ. Tôi ở đó, trên bàn thờ. Mỗi ngày, mỗi Chúa nhật, tôi cử hành bữa tiệc với bạn bè và dâng hiến chính mình vì hạnh phúc của họ.
Bạn có hạnh phúc khi có một người bạn như tôi không?
Ngài mới là người không hài lòng với một người bạn như con!
- Chỉ cần hứa với tôi là bạn sẽ cố gắng tìm ren trên khăn trải bàn thờ!
Ví dụ, bạn có thể đề xuất, như trước đây, đọc các bài đọc. Hãy ngồi vào hàng ghế chứ không dựa vào cột (tôi đủ sức chống đỡ nhà thờ và còn dư rất nhiều).
Ca hát: Nếu bạn không thích âm nhạc, hãy suy nghĩ về lời hát. Sau đó...
- Con nghĩ thế là đủ rồi! Ngài bảo con tìm ren (pizzo) chứ không phải tìm bánh “pizza”!
Cầu nguyện
Các cử chỉ của Thánh lễ, lặp đi lặp lại vô số lần,
bây giờ chúng đã trở thành một thói quen.
Tuy nhiên, Chúa ơi,
Ngài mời con tham dự bữa tối của Ngài.
Ngài yêu cầu con lên tiếng cho Lời của Ngài
và đến gần bàn của Ngài.
Xin tha thứ cho con, Chúa ơi,
bởi vì con quên mất điều đó trên bàn thờ,
nơi Ngài hy sinh bản thân vì chúng con,
Con có thể làm dịu cơn khát của mình ở nguồn nước vĩnh cửu
và lấy lại sức sống và sự nhiệt tình
để tiếp tục cuộc hành trình của con.
Con cám ơn Chúa,
bởi vì Ngài yêu con nên Ngài gọi cho con
và cho con cuộc sống của Ngài.
Chúa kêu gọi…những người yêu thương Ngài đáp lại…
NOE
Được Trưởng phòng lựa chọn và triệu tập để làm lại từ đầu. Vào thời điểm đó, dự báo thời tiết không thuận lợi: Kinh thánh nói về lượng mưa lớn mang tính chất giông bão, kèm theo sấm sét từ chính Thiên Chúa. Nhưng Noe có một chiếc thuyền lớn và nhiều bạn bè: những con vật được tạo ra vào thời Adam và may mắn được kết hợp cùng nhau.
Gia đình của Nô-ê cùng các loài động vật xung quanh đã được cứu khỏi trận đại hồng thủy. Và câu chuyện tiếp tục...
Cuộc phiêu lưu, chi tiết và thú vị hơn nhiều, mọi chi tiết xin liên hệ sách Sáng thế: 9,1-17.
Tác giả: Velerio Antonioli
Chuyển ngữ: Muối Đất, FMI
(Mời đọc tiếp: Cuộc gọi III)