Tâm hồn nghệ sĩ và đời dâng hiến

Con không dám xưng mình là nghệ sĩ Hồn tuôn chảy những ý nhạc vần thơ...


Con không dám xưng mình là nghệ sĩ

Hồn tuôn chảy những ý nhạc vần thơ,

Con chẳng dám để tâm hồn mộng mơ

Sợ lòng bơ vơ bên dòng cảm xúc.

Có những lúc nghe tâm hồn rạo rực

Lòng khẽ muốn làm nhạc sĩ, nhà thơ

Dẫu tiếng hát, cung đàn chưa thánh thót,

Những điệu vần còn rất đỗi đơn sơ.

Nhưng con muốn trở thành một nhà thơ,

Để biết nhớ, biết thương, biết đồng điệu,

Trước cuộc sống với muôn điều kỳ diệu,

Cũng muốn làm nhà thơ nhỏ Chúa ơi.

Phận con người với lắm nỗi buồn vui,

Như cung nhạc khi xuống lên trầm bổng,

Muốn thả hồn nhẹ với chốn thinh không

Trải nhạc lòng cho bao nguồn xúc cảm.

Hôm nay đây tình yêu Chúa đã chạm,

Chạm hồn con trong tiếng gọi ngàn đời,

Đường dâng hiến diệu vợi tấm lòng son,

Chúa mời con hãy nên người nghệ sĩ…

Sống với người…

Đến với đời …

Bằng nghệ thuật yêu thương.

          M. Matta Kim Quyên (Khấn tạm), FMI